Mẹ và thời gian
Thời gian là vô tận
Mẹ tuyệt đối vô cùng
Thời gian còn đếm được
Lòng mẹ rộng mênh mông.
Lòng mẹ như biển cả
Cho con xanh bến...
Tiếng dạ quê hương
Dạ hay “dọ…a” cũng là dạ thôi
Mà nghe thương quá Quảng Nam ơi!
Ta đi biền biệt quên ngày tháng
Trở lại quê hương nửa cuộc...
Ươm xuân
Có bà nhà quê
Lỡ gieo cuộc đời trên cánh đồng khô cạn
Chẳng thể nảy mầm
Có bà nhà quê
Treo ngược ước mơ lên ngọn tre...
Nhớ về xứ Quảng
Tha phương lưu lạc Sài Gòn
Mấy mươi năm trước nay còn khắc ghi
Nhớ ngày cất bước ra đi
Luyến lưu cảnh cũ, tình quê khôn...
Nhớ anh Bùi Giáng
Anh đi - ôm ấp cả trời thơ
Để lại sau lưng rượu với đời
Hòn Kẽm xa xưa còn đứng ngóng
Sông Thu chờ đợi nước...